Một trận động đất xảy ra ở một trường học Mỹ. Khung cảnh hoang tàn của ngôi trường sau cơn động đất làm những cha mẹ học sinh bật khóc vì tuyệt vọng.
Trong khi đội cứu hộ cố gắng cứu các em bé trong những lớp học ít bị đổ nát, một người đàn ông xông vào những nơi nguy hiểm gọi tên con. Mọi người lo sợ ông đang phát cuồng vì mất con và làm cản trở công việc của những người cứu hộ. Họ khuyên ông ra ngoài nhưng ông nói: " Tôi đã hứa với Paul rằng lúc nào tôi cũng ở bên con, cho dù bất cứ chuyện gì xảy ra."
Khi đội cứu hộ bắt đầu dừng tay và đinh ninh rằng họ đã cứu hết những người sống sót khỏi đống gạch vụn thì người đàn ông nọ vẫn kiên nhẫn tìm kiếm. Bỗng ông nghe tiếng gọi thật yếu ớt và ngắt quãng vọng lên từ đâu đó: "Bố ơi! Chúng con ở đây này." Ông điên cuồng đào bới, mọi người xung quanh thấy vậy cũng chạy đến hỗ trợ ông. Như một phép lạ, dưới đống gạch đổ nát là một khoảng trống, trong đó có khoảng gần chục đứa trẻ nhìn ông với ánh mắt hy vọng. Ông lần lượt kéo từng đứa trẻ lên và Paul, con trai ông, là người lên cuối cùng.
Khi đã trong vòng tay của bố, cậu bé nói trong nước mắt: "Con biết bố sẽ không bao giờ bỏ con mà. Các bạn không tin con và sợ lắm nên con chờ bố đến và để các bạn ra trước vì bố sẽ không bao giờ bỏ con đâu!"
Bài đầu tiên post cho 4rum lớp iu quý. Đau tay cực kỳ vì không quen đánh máy nhiều. Giờ mới thấy phục các mod và admin quá xá luôn
Trong khi đội cứu hộ cố gắng cứu các em bé trong những lớp học ít bị đổ nát, một người đàn ông xông vào những nơi nguy hiểm gọi tên con. Mọi người lo sợ ông đang phát cuồng vì mất con và làm cản trở công việc của những người cứu hộ. Họ khuyên ông ra ngoài nhưng ông nói: " Tôi đã hứa với Paul rằng lúc nào tôi cũng ở bên con, cho dù bất cứ chuyện gì xảy ra."
Khi đội cứu hộ bắt đầu dừng tay và đinh ninh rằng họ đã cứu hết những người sống sót khỏi đống gạch vụn thì người đàn ông nọ vẫn kiên nhẫn tìm kiếm. Bỗng ông nghe tiếng gọi thật yếu ớt và ngắt quãng vọng lên từ đâu đó: "Bố ơi! Chúng con ở đây này." Ông điên cuồng đào bới, mọi người xung quanh thấy vậy cũng chạy đến hỗ trợ ông. Như một phép lạ, dưới đống gạch đổ nát là một khoảng trống, trong đó có khoảng gần chục đứa trẻ nhìn ông với ánh mắt hy vọng. Ông lần lượt kéo từng đứa trẻ lên và Paul, con trai ông, là người lên cuối cùng.
Khi đã trong vòng tay của bố, cậu bé nói trong nước mắt: "Con biết bố sẽ không bao giờ bỏ con mà. Các bạn không tin con và sợ lắm nên con chờ bố đến và để các bạn ra trước vì bố sẽ không bao giờ bỏ con đâu!"
Bài đầu tiên post cho 4rum lớp iu quý. Đau tay cực kỳ vì không quen đánh máy nhiều. Giờ mới thấy phục các mod và admin quá xá luôn